028 2240 7220
Khối lượng tham gia dao động ảnh hưởng đến chu kỳ, dạng dao động, và tải trọng động đất tác dụng lên công trình.
Khối lượng tham gia dao động được xác định theo các mục 3.2.4 và 4.2.4, phụ thuộc vào tĩnh tải, hoạt tải và loại hoạt tải. Ví dụ công trình có các loại phòng như văn phòng (HTVP) và phòng họp (HTPH), thì công thức xác định khối lượng tham gia dao động sẽ bằng: TT + 0,5*0,3*HTVP + 0,5*0,6*HTPH (sử dụng hệ số 0,5 do các tầng sử dụng độc lập, không phụ thuộc lẫn nhau).
Trong một số trường hợp, tiêu chuẩn cho phép sử dụng công thức gần đúng để xác định chu kỳ và dạng dao động (xem mục 4.3.3.2.2)
Khi công trình thỏa mãn tính đều đặn trong mặt bằng, có thể phân tích dao động bằng hai mô hình phẳng theo hai phương chính.
Giá trị của phổ phản ứng gia tốc thiết kế của một hệ kết cấu Sd(Ti), xác định theo mục 3.2.2.5.(4), phụ thuộc vào chu kỳ dao động riêng của hệ, hệ số ứng xử của kết cấu, gia tốc nền thiết kế, và loại nền đất.
Khi công trình thỏa mãn các điều kiện cho trong mục 4.3.3.2.1.(2), có thể sử dụng phương pháp phân tích tĩnh lực ngang tương đương, trong mọi trường hợp có thể sử dụng phương pháp phân tích phổ phản ứng dạng dao động.
Nguyên tắc chung để xác định tải trọng động đất là xác định lực cắt đáy Fb ứng với mỗi dạng dao động và phân phối lên các tầng dưới dạng tải trọng ngang dựa vào dạng của các dạng dao động: Fi = Fb*(mi.yi)/∑(mj.yj), trong đó mi và yi lần lượt là khối lượng và tung độ của dạng dao động của tầng thứ i.
Điều kiện áp dụng phương pháp tĩnh lực ngang tương đương:
Lực cắt đáy được xác định theo công thức:
Fb = Sd(T1).m.λ
Trong đó: m là tổng khối lượng của công trình; λ là hệ số điều chỉnh, xét đến khối lượng hữu hiệu của dạng dao động cơ bản đầu tiên, khi T1 < 2TC và nhà có trên 2 tầng thì λ = 0,85; các trường hợp khác λ = 1.
Xác định số dạng dao động cần xét đến theo mục 4.3.3.3.1. Có thể xác định theo điều kiện tổng khối lượng hữu hiệu của các dạng dao động được xét chiếm ít nhất 90% tổng khối lượng của kết cấu. Khối lượng hữu hiệu của công trình ứng với dạng dao động thứ i được xác định theo công thức
Mtd,i = (∑mj.yj)2/(∑mj.yj2)
Lực cắt đáy ứng với dạng dao động thứ i được xác định theo công thức: Fb = Mtd,i.Sd(Ti)
Khi các dạng dao động được xem là độc lập (Tj < 0,9*Ti), giá trị lớn nhất EE của hệ quả tác động động đất có thể lấy bằng: EE = √(∑EEi2), trong đó EEi là giá trị của hệ quả tác động động đất do dạng dao động thứ i gây ra.
Các thành phần nằm ngang (thành phần theo phương X và thành phần theo phương Y) của tác động động đất phải được xem là tác động đồng thời. Các hệ quả tác động do tổ hợp các thành phần nằm ngang của tác động động đất có thể xác định bằng cách sử dụng hai tổ hợp sau:
Trong đó, EEdx và EEdy là các hệ quả tác động do đặt tác động động đất dọc theo trục X và trục Y.
Tổ hợp nội lực có tải trọng động đất đối với trường hợp không có ứng suất trước được xác định theo công thức:
TH = TT + k.HT + ĐĐ
Trong đó k là hệ số tổ hợp của hoạt tải, xác định theo bảng 3.4 của tiêu chuẩn, ví dụ đối với hoạt tải khu vực văn phòng thì k = 0,3; hoạt tải của khu vực hội họp là k = 0,6.
Chuyển vị của một điểm của hệ kết cấu gây ra bởi tác động động đất thiết kế ds được xác định dựa trên chuyển vị của cùng điểm đó của hệ kết cấu được xác định bằng phân tích tuyến tính dc:
ds = qd*dc
Trong đó qd là hệ số ứng xử chuyển vị, giả thiết bằng hệ số ứng xử q trừ khi có các quy định khác.
Tác giả: Hồ Việt Hùng.
Link tiêu chuẩn thiết kế động đất 375:2006
https://tailieuxaydung123.blogspot.com/2016/08/tcxdvn-375-2006-thiet-ke-cong-trinh_24.htm
Nguồn: NATICONS và copy từ internet.
NATICONS là Doanh nghiệp đã có nhiều kinh nghiệm xây dựng các công trình Nhà xưởng – văn phòng. Các bạn có nhu cầu xin liên hệ:
© 2007 Copyright xaydungquocgia.com. All rights reserved.
Powered by: HWP.com.vn